Chủ Nhật, 6 tháng 12, 2015

BÁN SẦU

Ai mua sầu, tui đây nhiều lắm?!
Trăng lắc đầu, tớ chẳng mua đâu.
Sao nghiêng mình, buồn đâu cho ngắm!
Gió xua tay, chúng tớ đủ sầu...
Ngày 06/12/2015 _ Hiền Mai


Thứ Năm, 1 tháng 10, 2015

NHẬT KÝ NĂM 2015

     

         Con nhớ Mẹ quá! Nhớ cả Lucky và Mướp nữa. Mướp đã bỏ con ra đi gần ba tháng rồi. Hai con của Mướp để lại thì cô chị đã bị chó vật chết, thằng em càng lớn càng giống mẹ. Nhiều khi nhìn gương mặt, ánh mắt, khóe miệng, cả cách nhõng nhẽo của nó mà con cứ nghĩ là Mướp. Lẽ nào Ngọc Nữ không đành rời xa cô chủ nhỏ nên thêm một lần nữa lại đến bên con? Cũng có thể ông Trời lấy đi của con nhiều thứ quá nên đã chạnh lòng, bù đắp cho con đứa con trai này của Mướp.
          Con đã định rời Facebook vĩnh viễn, quay về ngôi nhà cổ kính này, tìm lại kỷ niệm một thời mà con luôn dấu yêu. Thế nhưng có nhiều bạn bè quá lo lắng cho con, sợ con vì đau buồn mà ngã bệnh. Họ gọi điện hỏi thăm làm con cảm thấy mình thật tệ... Trên đời này, ngoài tình cảm gia đình ra, tình bạn là một điều không thể thiếu trong mỗi con người. Những người bạn chưa từng gặp mặt ngoài đời lại quan tâm, gắn bó với nhau bằng tình cảm chân thành, hiếm có. Tình người thật thiêng liêng, đáng quý vô cùng phải không Mẹ?
          Mẹ ơi! Mẹ đang ở đâu, có biết là con nhớ thương Mẹ nhiều lắm không?
                                                                Ngày 01/10/2015

Thứ Hai, 21 tháng 9, 2015

NHỚ RỪNG XƯA


Rừng xưa nay đã không còn nữa
Sóng nước chôn vùi ký ức xanh
Mặt hồ êm ả, lòng riêng lạnh
Trăng chếch, mây buồn mặc gió đưa...
Ngày 13/8/2015




TRÂN TRỌNG CẢM XÚC CỦA NHAU



         Sau khi tôi tải bài " Cầu mong cho Mướp được bình an" lên Facebook đã có rất nhiều ý kiến khác nhau. Duy có một đóng góp mà tôi phản biện đến cùng. Một người bạn rất thân thiết vừa bảo cách xưng hô của tôi với Mướp là không ổn, cảm thấy kỳ kỳ, không tôn trọng cảm giác của người đọc.


          Đây là người thứ ba phát biểu khi cảm nhận sự gần gũi, thân thiết khác thường giữa tôi và Mướp. Người đầu tiên không thích những bài viết của tôi và nói toàn viết về chó mèo, đọc chán phèo. Người thứ hai bảo tôi thà ở nhà chơi với mèo chứ không ra đường gặp gỡ bạn bè. Và bây giờ thì là không tôn trọng cảm giác người đọc. Còn có ai nói gì nữa không thì tôi không được biết vì họ không thẳng thắn trao đổi với tôi một cách chân tình.


           Tôi không đồng ý với nhận xét đó vì với tôi Mướp không phải là một thú cưng mà người ta thường nuôi để làm cảnh. Tôi yêu quý Mướp và coi nó như một người bạn thật sự. Mướp không phải chỉ biết cọ mình vào chân để nũng nịu, làm trò nghịch ngợm cho vui lòng chủ. Mướp của tôi rất thông mình, hiểu biết và trung thành tuyệt đối với chủ.

          Người ta ai cũng có đôi có bạn, có một niềm vui nào đó để khuây khỏa nỗi buồn, có một chỗ nào đó để đi cho giảm bớt căng thẳng. Còn tôi tối ngày thui thủi trong bốn bức tường, ít giao tiếp, thèm nghe tiếng cười, tiếng nói của chính mình... 

          Trong một ngày mưa bão, ai đó có thể cùng một người bạn chí cốt uống cốc trà sen, hàn huyên tâm đắc còn tôi chui vào trong chăn đọc sách, nghe nhạc và cuộn mình dưới chân chỉ có Mướp. Vào những chiều cuối tuần, người ta đi thăm bạn bè, đi với người thân đến khu giải trí, công viên thì tôi nằm võng xem phim và Mướp thì nằm dưới đất ôm đôi dép của tôi ngủ ngon lành. Những lúc trở trời, ốm đau bệnh hoạn, ai đó có người thân đưa đi bệnh viện, chăm sóc ân cần thì tôi nằm co chịu đựng và chỉ có Mướp ngồi bên cạnh, thỉnh thoảng cất những tiếng kêu rầu rĩ, lo lắng... Những bữa cơm đoàn tụ gia đình, vợ chồng con cái người ta xúm xít bên nhau với bao món ngon, vật lạ thì tôi và Mướp cùng chia nhau con cá hấp chiên vàng hay quả trứng ốp la khiêm tốn... Và còn nhiều thứ ai đó ... và tôi với Mướp nữa, nếu kể ra chắc dài lê thê, đọc đến chán mất thôi nên tạm dừng ở đây.

          Tạo hóa sinh ra chim có đôi, cá có cặp. Ai cũng cần có người để yêu thương, cái để ước mơ, ấp ủ. Còn tôi có gì ngoài Mướp? Thiên chức làm Mẹ là thiêng liêng nhất của người phụ nữ, tiếng xưng hô " Mẹ " ngọt ngào, tha thiết biết bao nhiêu ? Tôi sống cô đơn đã là một bất hạnh. Nhưng trong nỗi bất hạnh đó, tôi có quyền khao khát được làm mẹ phải không? Tôi yêu thương Mướp nhiều lắm vì Mướp gần gũi và luôn chia sẻ niềm vui, nỗi buồn với tôi, giúp tôi vượt qua nỗi cô độc trong đời. Vậy tôi có quyền coi Mướp như con và xưng hô mẹ với Mướp cũng đâu có gì là quá đáng ? Ngày Mẹ tôi còn sống, nghe tôi xưng mẹ con với Mướp, Mẹ tôi đã cười lỏn lẻn và nói đùa rất hóm hỉnh : " Tụi bây thiệt tình, cưng chó mèo quá thể, xưng mẹ với nó thì khác nào cho má làm bà ngoại chúng nó rồi?!" Lúc đó, hai mẹ con đã bật cười xòa, rất vui, đầy cảm thông, thấu hiểu...

          Mong mọi người hãy giống Mẹ tôi, chấp nhận những cái không thể thành có thể và bình thường hóa mọi vấn đề để cuộc sống còn có niềm vui, để quên đi những đớn đau, phiền muộn. Cuộc đời của chúng ta ngắn ngủi lắm! Hãy thay thế nụ cười tươi tắn cho những dòng lệ tủi buồn ! Hãy để những bất hạnh không còn có nữa một khi sự thấu hiểu, cảm thông, chia sẻ trở thành quan điểm sống và luôn tồn tại trong mỗi người !
                                                               Ngày 09/7/2015 








Thứ Năm, 17 tháng 9, 2015

THẦM LẶNG


Có những nỗi buồn nhuộm vàng cây cỏ
Có những tiếng thở dài sâu thẳm một đêm đông
Dòng chảy sông ơi về đâu qua năm tháng?
Những chiếc lá thay mùa ai nhặt mỗi thu sang?
Hiền Mai, ngày 17/9/2015



Chủ Nhật, 30 tháng 8, 2015

HỌA THƠ (30)

       TỰ BẠCH ( Thơ Lương Bút)

1. CHẠM THU LÁ KHÓC 

Đã lỡ nhau rồi chuyện thuở xưa
Tàn đêm nỗi sớm với niềm trưa
Tơ khoan nhặt khúc hòa trong gió
Hoa tả tơi cành quyện giữa mưa
Chín nhớ người ơi ? đâu giám tỏ
Mười thương ta hỡi! chẳng liều đưa
Chạm thu lá khóc rừng hiu quạnh
Nghe quánh hồn đau chuyện muộn thừa


2. MỀM TRÁI TƯƠNG TƯ
Giữ hộ giùm nhau cái nhớ thừa
Một lần xa lắc chuyến đò đưa
Tình gian  díu bạn mùa chao nắng
Duyên lỡ làng nhau tháng chuyển mưa
Dạ rối bồn chồn dòm gió sớm
Đời đau lặng lẻ ngóng mây trưa
Mịt mù lối nhạn mờ con mắt
Mềm trái tương tư khoảnh khắc xưa


3. CHONG ĐUỐC LỠ
Làm sao quên được dáng người xưa
Vẫn biết trăng tàn , nắng đã trưa
Cám cảnh cung đàn chênh chếch phím
Chạnh lòng tiếng sáo lạc loài mưa
Chân lê lối lạ đau lần tiễn
Hồn gởi đường quen, xót lúc đưa
Ngàn lẻ đêm nằm chong đuốc nhớ
Ta thương nhau mải có chi thừa


 4. GÙI NHỚ TRONG CHĂN
Vớt trăng phơi tít đỉnh đào xưa
Hong ấm tình nhau dưới nắng trưa
Phó mặt gió đùa chao sóng sớm
Cho dù trăng rớt chạm đầu mưa
Đêm tàng mờ tỏ - giây chia biệt
Mộng tỉnh lâm ly phút tiễn đưa
Gùi nhớ trong chăn tình trắc trở
Điếng đau trăm mảnh triệu thu thừa . ..

Lương Bút

 HỌA  CHÙM THƠ TỰ BẠCH của Lương Bút

1. NGHE TIẾNG LÒNG AI... 
Đêm buồn văng vẳng điệu đàn xưa
Thánh thót mơ màng chuyện sớm trưa
Tiếng khóc bồi hồi xao xuyến nắng
Lời than não nuột ngậm ngùi mưa
Mười thương dạ sắt thôi thà ngậm
Chín thấu gan vàng chẳng thể thưa
Vói hái vầng trăng vườn Thượng Uyển
Bây chừ quạnh quẽ giữa non thừa...

2. TƯƠNG TƯ CHIỀU 
Nâng niu gìn giữ chút duyên thừa,
Mấy độ đò buồn vắng khách đưa
Bến đón thuyền neo chiều tắt nắng
Mây chờ gió nổi tối giăng mưa
Rã rời cánh én chào sương sớm
Khắc khoải nhành lan đón gió trưa
Lối nhỏ đường quê hun hút bóng…
Đau lòng chạnh nhớ mối duyên xưa!

3. BÂNG KHUÂNG 
Vẫn muốn đôi lần lại chốn xưa
Dư âm một thuở những hè trưa
Lung linh thuyền mộng chèo trong nắng
Thấp thoáng vườn tiên ẩn dưới mưa
Thổn thức tâm tư ngày xưa tiễn
Bùi ngùi tấc dạ buổi nay đưa
Giọt châu mặn đắng bờ môi nhạt
Lối cũ buồn chân những bước thừa…

4. TAN VỠ

Gom gió về quây rặng núi xưa
Đi tìm hương cũ giữa trời trưa
Cay chua trăng muộn chìm sương khói
Đắng chát mây tàn ngập gió mưa
Luyến tiếc tình xưa giờ tống biệt
Thờ ơ duyên mới phút nghinh đưa
Chuyện lòng muôn thuở tim riêng biết
Thổn thức cô đơn giữa thiếu thừa…
Dương Thụy

Thứ Năm, 27 tháng 8, 2015

VU LAN 2015




Một bông hồng trắng để tưởng nhớ Mẹ mùa Vu Lan 2015...

MƯA THU

VÔ ĐỀ (1)
Mưa thu đẫm ướt bờ hiu quạnh
Trăng khuyết in hình dấu ấn sâu
Thu phong mang nỗi sầu đơn lạnh
Trăng muộn ngậm ngùi chuyện bể dâu...
Ngày 08/8/2015
-

VÔ ĐỀ (2)
Giơ hai tay hứng giọt mưa rơi
Từng giọt buồn len qua kẽ ngón
Ơi buồn ơi bao giờ nắng mới 
Xua mây sầu hết nỗi chon von?...

Ngày 12/8/2015







Thứ Năm, 18 tháng 6, 2015

HỌA THƠ (29)


NỬA NỤ CƯỜI BUỒN
Nửa nụ cười buồn ẩn sâu khóe mắt,
Một đời người buồn khổ đã đầy vơi
Thăm thẳm, xa xăm, đất trời vời vợi
Cơn mưa đầu mùa cuộn chảy trong tim.

Chiều bâng khuâng ngập ngừng pha sắc tím
Gió thì thầm ôm vòm lá chiều rơi
Nửa nụ cười kia giấu đâu em hỡi !?
Xa xa chân trời ẩn hiện bóng chim bay...
Điều Giản Dị, ngày 14/6/2015

NỬA NỤ CƯỜI
Em đã cho ai nửa nụ cười!
Còn đâu một nửa đóa hoa rơi.
Tình không tròn vẹn mang nhung nhớ.
Mộng chẳng êm đềm luống ngậm ngùi.
Mưa đổ trong lòng nghe giá buốt,
Trăng nhòa khóe mắt biết đơn côi.
Tình ơi vương vấn càng thêm khổ,
Tim chết sầu đeo mãi suốt đời!
Nhatthuyh _ Ngày 14/6/2015

KIẾP CÔ ĐƠN ( họa bài NỬA NỤ CƯỜI)
Trăng non lỡ hẹn mấy ai cười ?
Mỗi bước đoạn trường nhặt lá rơi!
Kỷ niệm đã phai tim thảng thốt
Tình yêu đành mất dạ bùi ngùi
Ngẩng cao khóc nghẹn nhòa cay đắng
Cúi thấp cười đau thấm cút côi
Trách bấy câu thề ai lỡ hẹn
Đành sao có kẻ hỏng duyên đời…
Điều Giản Dị, ngày 14/6/2015

LỠ NỤ CƯỜI
Ngày qua chợt vắng tiếng em cười
Không khỏi thở dài theo lá rơi
Ánh nguyệt chưa tàn sao lạnh lẽo?
Hoàng oanh ngưng hót cũng bùi ngùi !
Bên thềm cửa đóng lòng ê buốt
Cạnh mớ tro tàn đêm cút côi
Nhất nhật giao tình hề bất hoán
Ngẩn ngơ biến ảo nửa canh đời !
Cao Linh Tử , ngày 14/6/3015

TẠ TÌNH ( họa bài LỠ NỤ CƯỜI)
Ốm mấy ngày qua vắng tiếng cười
Nằm vùi mặc gió thổi hoa rơi
Ngờ đâu bằng hữu trông đau đáu
Nỏ biết anh em nhớ ngậm ngùi
Nửa chữ kim bằng thêm thắm thiết
Vài câu huynh muội bớt đơn côi
Một ngày tri ngộ muôn sau giữ
Ảo thực hề chi giữa kiếp đời.
Điều Giản Dị, ngày 15/6/2015

MỘT THỜI KHÔNG THỂ LÃNG QUÊN


TÌNH KHÚC THÁNG SÁU
Tháng sáu trời mưa, xin lòng đừng bão tố !
Trái tim đau vạn lần, xin một phút bình yên !
Điều Giản Dị _ Ngày 15/6/2015

AI VỀ SÔNG TƯƠNG?
Ai về sông Tương cho ta nhắn với,
Hỏi thăm người nơi ấy có bình yên?
Gởi tặng nhau sắc mây chiều vời vợi
Một nụ cười muôn thuở dễ hồ quên !
Điều Giản Dị _ Ngày 16/6/2015


NHẠT NẮNG
Chiều nhạt nắng, khói lam vờn bếp lửa
Bữa cơm chiều ai nấu nhớ Mẹ xưa...
Rặng dừa già sùi sụt dưới cơn mưa
Nhớ quê cũ xa xôi từ dạo đó!

Tuổi trẻ qua đi một đời tìm kiếm
Mái tranh nghèo, bến nước, bóng thời gian...
Ai trả cho tôi vùng trời kỷ niệm ?
Vẫn còn đây trong tiếng hát câu hò!...
Điều Giản Dị, ngày 17/6/2015

Thứ Hai, 15 tháng 6, 2015

NỬA NỤ CƯỜI BUỒN


NỬA NỤ CƯỜI BUỒN

Nửa nụ cười buồn ẩn sâu khóe mắt,
Một đời người buồn khổ đã đầy vơi
Thăm thẳm, xa xăm, đất trời vời vợi
Cơn mưa đầu mùa cuộn chảy trong tim.

Chiều bâng khuâng ngập ngừng pha sắc tím
Gió thì thầm ôm vòm lá chiều rơi
Nửa nụ cười kia giấu đâu em hỡi !?
Xa xa chân trời ẩn hiện bóng chim bay...
Điều Giản Dị, ngày 14/6/2015


NỬA NỤ CƯỜI ( xướng )
Em đã cho ai nửa nụ cười!
Còn đâu một nửa đóa hoa rơi.
Tình không tròn vẹn mang nhung nhớ.
Mộng chẳng êm đềm luống ngậm ngùi.
Mưa đổ trong lòng nghe giá buốt,
Trăng nhòa khóe mắt biết đơn côi.
Tình ơi vương vấn càng thêm khổ,
Tim chết sầu đeo mãi suốt đời!
Nhatthuyh _ Ngày 14/6/2015


KIẾP CÔ ĐƠN ( họa bài NỬA NỤ CƯỜI)
Trăng non lỡ hẹn mấy ai cười ?
Mỗi bước đoạn trường nhặt lá rơi!
Kỷ niệm đã phai tim thảng thốt
Tình yêu đành mất dạ bùi ngùi
Ngẩng cao khóc nghẹn nhòa cay đắng
Cúi thấp cười đau thấm cút côi
Trách bấy câu thề ai lỡ hẹn
Đành sao có kẻ hỏng duyên đời…
Điều Giản Dị, ngày 14/6/2015


LỠ NỤ CƯỜI
Ngày qua chợt vắng tiếng em cười
Không khỏi thở dài theo lá rơi
Ánh nguyệt chưa tàn sao lạnh lẽo?
Hoàng oanh ngưng hót cũng bùi ngùi !
Bên thềm cửa đóng lòng ê buốt
Cạnh mớ tro tàn đêm cút côi
Nhất nhật giao tình hề bất hoán
Ngẩn ngơ biến ảo nửa canh đời !
Cao Linh Tử 
, ngày 14/6/2015


TẠ TÌNH( họa bài LỠ NỤ CƯỜI)
Ốm mấy ngày qua vắng tiếng cười
Nằm vùi mặc gió thổi hoa rơi
Ngờ đâu bằng hữu trông đau đáu
Nỏ biết anh em nhớ ngậm ngùi
Nửa chữ kim bằng thêm thắm thiết
Vài câu huynh muội bớt đơn côi
Một ngày tri ngộ muôn sau giữ
Ảo thực hề chi giữa kiếp đời.
Điều Giản Dị, ngày 15/6/2015


Thứ Ba, 2 tháng 6, 2015

HỌA THƠ (28)




TA CHỜ EM ( Bài xướng)
1. Bên thềm canh đếm lá thu rơi
Từng chiếc vèo bay tìm gốc đời
Rêu phủ vườn mơ nơi ước hẹn
Lá gieo ngõ chắn chốn trao lời
Ta đi sầu tỏa trêu duyên số
Em ở hờn vương trách khúc nôi
Tiễn biệt nửa lời chưa kịp tỏ
Mong người ươm nhớ khắc tên tôi
2. Tên tôi thầm lặng giữa hoàng hôn
Tim kẻ phương xa nhịp thúc dồn
Gối mộng đêm xuân sang sớt nhớ
Tình dày sớm hạ sẽ chia buồn
Trầu xanh còn lạnh, khơi dòng chảy
Vôi trắng chưa nồng, gợi lệ tuôn
Ta hiểu nỗi nhớ riêng nhòa mắt biếc
Lẽ nào lạ nước vội xa nguồn
3. Xa nguồn chưa hẳn dứt yêu đương
Giữa chốn phồn hoa khách hoạn đường
Ta mặc dặm đời còn lối rẽ
Ai mà ngó ý lắm tơ vương
Vuông tròn phu phụ tìm ra lẽ
Trưa sớm huyên đường nghĩ đáng thương
Biết kiếp lai sinh còn hội ngộ
Chần chờ sợ lắm bóng tà dương
4. Tà dương từng buổi cứ lần đi
Màu mắt ngầm trao biết nói gì
Áo mặc khỏi đầu buông phải nhận
Cầu xây rả nóp, liệu mà đi
Ngó nghiêng nhìn ngửa vùi thương xót
Khép mở, than thầm vướng nghiệp chi
Trắng ngọc hương ngời phơi phới thắm
Một đời danh giá miệng bia ghi
5. Bia ghi trải bục mãi trăm năm
Buộc dậu rào song nở cách ngăn
Đừng cớ hiếu tình mong đẹp đạo
Chạm chi nhân nghĩa phải đau tâm
Chia oanh gặm nát hồn xuân nữ
Rẽ nhạn vò tan khúc ruột tằm
Trong gió mơ hồ nghe lấp lửng
Mười thương chín đợi biết cho chăng
6. Cho chăng con tạo khéo trêu tôi
Chớm nụ hương nguyền đã nổi trôi
Chưa đặng tấc gan đành cách biệt
Tròm trèm ngàn dặm đã pha phôi
Hoài thương! Vong nghĩa tình dang dở
Mãi nhớ! Bội thề mông chẳng thôi
Trăn trở năm canh loan đất khách
Này người yêu hỡi hãy cùng tôi
7. Cùng tôi trang trải chút riêng lòng
Mấy độ thu về mấy bận trông
Đã bảo không duyên sao gặp gỡ
Thì rằng có nợ mới ngồi mong
Cam vùi hoa nắng trong vườn tuyết
Nỡ vứt cành xuân giữa gió đông
Lau hộ giùm tôi dòng lệ thảm
Đêm về cô bé giấc tròn không
8. Tròn không phận số cứ truân chuyên
Biển mặn ngàn năm đắm đuối thuyền
Khoan vội quay lưng như khách lạ
Cũng đừn bẽn lẽn với người quen
Hoa tình hé nụ tan vào mộng
Chỉ thắm đan tơ kết mối duyên
Mộng cũ chạm màu con sóng bạc
Nghiêng thuyền bến liễu gió trăng quên
9. Trăng quên ta nhớ phút giây đầu
Đêm ngẩng ngày ngơ bởi cách nhau
Cây cũ chao cành theo dĩ vãng
Rêu nay ủ mộng gởi về đâu
Thuyền mơ lỡ mái chìm sóng hận
Ánh mắt thầm trao lặng biển đau
Giờ khách thềm người sương khói phủ
Dặm về in đậm dấu ngày sau
10. Ngày sau tình sử dệt nên câu
Thương mảnh trăng đơn nửa gánh sầu
Em đã lọc trong còn dậu trước
Tôi đang gạn đục hết rào sau
Lối thề cầu Thước chừng sai nhịp
Bến hẹn dòng Ngân tưởng úa màu
Chóng vánh nỗi lòng mù lối nhạn
Ta chờ em mãi chẳng lìa nhau

-
GIẤC MƠ KHUÊ PHỤ
( Bài họa của Điều giản dị)
1. Thu về mấy độ lá vàng rơi
Vẫn đợi ai kia dệt mộng đời
Sao nỡ gieo chi niềm ảo vọng
Rồi đành quên hết những tâm lời
Để đây phải tủi buồn duyên phận
Mà đó chẳng thèm giải khúc nôi
Có lẽ bướm kia còn đắm đuối
Kì hoa dị thảo bỏ quên tôi!
2. Quên tôi từ độ mới hoàng hôn
Từ lúc quan san ngựa thúc dồn
Lãng tử chân trời đeo đuổi mộng
Nữ khuê song cửa ủ ôm buồn
Trăm vàng đính ước nhìn thêm tủi
Xuyến ngọc trao lời ngắm lệ tuôn
Cũng bởi ai kia nhiều khát vọng
Đành lòng để nước phải xa nguồn
3. Xa nguồn phai nhạt bớt yêu đương
Càng lúc càng quên lạc mất đường
Người mãi say sưa miền tráng lệ
Kẻ còn ray rức nổi tơ vương
Nhờ mây trao gửi lời tha thiết
Nhắn gió đưa giùm nỗii nhớ thương
Bừng tỉnh trước khi điều đã muộn
Đừng cho ân hận buổi tà dương
4. Tà dương lần lượt sẽ qua đi
Tỉnh lại còn đâu khóc được gì?
Lạc lối quay đầu luôn phải nhớ
Sai đường lùi bước khắc lòng ghi
Chân trời ai đó bao giờ hỏi
Cúi đất tôi đây nghĩ ngợi chi
Ước hẹn trăm năm vàng đá vẹn
Thì đây đến chết vẫn còn ghi
5. Còn ghi tạc dạ đến ngàn năm
Người mộng xa xăm dẫu cách ngăn
Giữ vẹn ân tình câu nghĩa đạo
Ôm tròn tiết hạnh chữ nhân tâm
Yến oanh mơ đến giờ tương ngộ
Thủy Phí hoài mông phút nhả tằm
Nếu có thương nhau đừng nghi kị
Lòng son dạ sắt vẹn còn chăng?
6. Còn chăng phải khổ một mình tôi
Tháng đợi năm chờ thời khắc trôi
Xuân sắc đương thì buồn héo hắt
Tóc xanh quá độ khóc pha phôi
Hoài thương sao nỡ tình vuông chặt
Mãi nhớ nên chi nghĩa vẹn thôi
Đất khách quạnh hiu mau trở gót
Người thương xin hãy đến bên tôi!
7. Bên tôi cùng dệt mộng chung lòng
Duyên đẹp tình nồng bỏ ngóng trông
Mới biết có duyên thì ắt gặp
Cho hay không nợ phải chờ mong
Cành xuân không sợ mùa băng giá
Hoa nắng lo gì ngọn gió đông
Đêm trắng tựa đầu tim thổn thức
Vun đầy hạnh phúc những ngày không
8. Ngày không còn nữa những truân chuyên
Bến mộng giờ đây đã cặp thuyền
Đầu núi trăng treo cười khách lạ
Chân đèo gió hát ghẹo người quen
Hoa tình hé nở ươm tràn mộng
Chỉ đỏ se bền ủ thắm duyên
Năm tháng ngóng trong lùi dĩ vãng
Thuyền yêu bến liễu dễ nào quên
9. Nào quên kỉ niệm tuổi ban đầu
Thi thoảng vui vầy vẫn nhắc nhau
Cây cũ nảy chồi cho quả ngọt
Rêu nay xanh mảng đẹp sao đâu
Thuyền mơ về bến không còn hận
Sóng mắt trau tình xóa nỗi đau
Trời đất từ nay luôn thắm đẹp
Duyên tình đôi lứa đẹp ngàn sau
10. Ngàn sau tình sử đến ngàn sau
Trắc trở nhân duyên chớ nặng sầu
Quyết chí vượt qua đừng chùn bước
Bền gan chịu đựng có ngày sau
Ngưu Lang - Ô Thước cầu quay nhịp
Chức Nữ - chàng Ngưu chỉnh lại màu
Ải Nhạn từ đây rền tiếng nhạn
Bên trời hót mãi chẳng lìa nhau.
Điều Giản Dị _ Năm 2012

KỂ CHUYỆN MẸ NGHE (14)

         
            Ui chao Mẹ ơi, con một phen chết mệt! Có gì đâu, hàng xóm chơi đàn trống đó Mẹ.
            Vào lúc kém mười của 11 giờ hôm qua, con đang chuẩn bị dọn cơm trưa thì bỗng một tràng âm thanh vang lên: Bụp... bụp... bùm ...bùm... Tiếng của bộ loa thùng vang lên liên hồi với cường độ mạnh hết công suất. Nơi phát xuất cách nhà mình hơn một trăm mét mà cứ như đang ở chính trong nhà mình vậy... Tim con nhảy loạn xạ, cảm giác vô cùng mệt và muốn nghẹt thở. Có người cạnh nhà chạy ra đường ngó thử xem là chuyện gì xảy ra thì âm thanh mới được điều chỉnh một tí teo. Con nói " một tí teo" có nghĩa là vẫn còn rất to và chói tai..
              Nhà họ có đám giỗ thì phải. Và mấy lần giỗ trước cũng có ban nhạc sống nghiệp dư " giúp vui " cho cái xóm nhỏ vốn có người già đau tim này... Nhưng chưa có lần nào khủng khiếp như hôm nay. Chắc là nhà họ vừa mới mua bộ trống điện nên có nhã ý khoe cùng láng giềng đây mà !         

             Lúc khách khứa bắt đầu nhập tiệc, các ca sĩ yêu nhạc lên hát mừng quý khách. Có những giọng ca rất ngọt ngào, truyền cảm nhưng xen vào đó cũng có những " âm thanh " tra tấn người buộc lòng phải nghe. Hu hu hu... Con sợ nhất là ai hát karaoke lạc giọng mà gân cổ gào hòa cùng đàn trống điện thì chỉ có nước nhét gòn vào lỗ tai cho tim khỏi vỡ...
               Suốt hơn ba tiếng đồng hồ con phải khổ sở vì tiệc vui nhà hàng xóm. Sau ba giờ chiều không khí yên tĩnh của đồng quê mới trở lại. Nghĩ cũng lạ! Nhà đó có hai ông bà già bị bệnh tim mạch, đi khám bệnh mà bác sĩ cắt thuốc tim là họ vừa cằn nhằn vừa ra nhà thuốc tư nhân mua để uống mà sao họ có thể chịu đựng được thứ âm thanh khủng khiếp đó không biết nữa? Hàng xóm chịu được hay không thì đã đành, lẽ nào con cái họ cũng không quan tâm đến tình trạng sức khỏe của cha mẹ mình???
À Mẹ ơi! Mướp khôn ghê. Hôm nhà mình sửa chữa, chú thợ hàn sắt khè lửa hàn sì, Mướp sợ quá khiêng ba con giấu biệt mất mấy hôm. Cứ sáng và chiều thì nó lại về gặp con kêu " A.. ma.. " xin cơm ăn rồi bỏ nhà ra với đàn con. Con đã đi kiếm mà không gặp, chỉ lo mèo con đói rồi chết bờ chết bụi; đó là chưa nói chết lạnh vì mùa này hay có những cơn mưa giông bất ngờ... Trong những ngày này Mướp cũng gầy rạc vì phải cho lũ con đã biết ăn bú đỡ đói. Tối qua, lúc con đang tụng kinh Pháp Hoa cầu an thì Mướp tha con về. Nghe tiếng mèo kêu, con quay lại thì thấy trên bậu cửa sổ hai chú mèo con đang bò ở đó... Trời đất... Mướp bằng cách nào mà đưa được ba đứa con về im ru, chừng con nghe tiếng thì đã đầy đủ cả bốn mẹ con nó rồi? Tội mấy mèo con ốm nhom vì nhịn cơm mất bốn năm ngày. Tụng kinh xong, con mang từng đứa một vào nhà, hâm cơm cho ăn và nhìn chúng ăn hối hả mà vui vô hạn...
              Mẹ có khỏe không? Con nhớ Mẹ nhiều lắm... Thôi Mẹ ngủ ngon nha, con về đây!
                                                                                            Điều Giản Dị, ngày 01/6/2015

KỂ CHUYỆN MẸ NGHE (13)


        Hôm nay còn mớ cá kèo con kho rau răm tiếp và món ăn kèm là đọt bầu và đậu bắp luộc cùng với rau móp ngâm chua xào tỏi. Mẹ ơi! Con không định nói mãi về một món ăn nhưng khi con tải bài lên đã có hai huynh muội hỏi rau móp là rau gì và cá kèo kho rau răm sao cho ngon? Vậy hôm nay mẹ hãy cùng con ăn tiếp cá kèo kho rau răm nha Mẹ!

1/. Cá kèo mua hãy còn tươi,
Giấm cùng muối xát tanh tươi không còn
Nhớt nhau sạch bóng tươi tròn
Cắt đôi vừa gấp cho giòn miệng nhai ( hình.1)


2/. Tỏi phi thơm nức là hai
Cá cùng với tỏi trộn vài lượt qua
Bột nêm, mắm muối đậm đà
Nước màu một ít mặn mà cá kho ( hình 2)


3/. Lúc chờ cá thấm để kho,
Đọt bầu, đậu bắp ta lo rửa nà!
Móp chua cắt khúc xé ra
Cho vừa đũa gấp ấy là khéo thôi. ( hình 3)


4/. Một giờ cá đã ngấm rồi,
Lửa to đặt bếp bắc nồi nấu thôi
Cá săn thơm phức đảo nồi
Cho dầu hay mỡ tùy tôi hay mình
Bây giờ im lặng làm thinh
Nhặt rau răm sẵn thình lình có nêm
Cá khô săn chắc lại mềm,
Cho chút xíu nước sệt sền mới ngon
Cuối cùng một chút mắm ngon
Úi chà nức mũi bà con xa gần!
Rau răm thái lá bỏ thân
Nêm vào càng dậy làng gần xóm xa
Nhớ rắc một chút tiêu nha!
Ớt nguyên cả trái là ta thêm vào... ( hình 4)


5/. Nước sôi bầu đọt thả vào
Tra thêm chút muối ngọt ngào xanh non
Đọt bầu chín tới còn giòn
Vớt vào đĩa thấy muốn mòn mắt luôn
Đậu bắp cho tiếp vào luôn
Nước sôi già vớt không tuôn chất nhờn
Nhìn xem rau đĩa xanh dờn (hình 5)
Nhanh tay sắp chén cảm ơn Mẹ hiền
Nhờ người chỉ dạy trước tiên
Con nay nội trợ chẳng phiền lòng chi
Dầu sôi bỏ tỏi vào phi 
Cho rau móp muối một khi trộn đều
Móp ngon bởi tại tay khèo
Trút ra đĩa nhỏ, ai trêu được nào? ( hình 6)


-6/. Dọn cơm thử ngó xem sao
Ngọt ngon, mát ruột anh càu nhàu chi? ( hình 7, 8)
Điều Giản Dị _ Ngày 13/5/2015
-
Ghi chú: 1/.Rau móp là loại rau mọc ven sông, cọng dài, lá nhọn, thân có gai. Khi nước ròng, người ở ven sông thường lội xuống bùn để hái đọt móp mang về ăn. Đọt móp non mềm có xơ, luộc rồi bóp rau răm, đậu phộng ngon ngọt như bắp chuối hột luộc vậy đó. Đọt móp ngâm chua làm gỏi, xào tỏi ăn rất ngon. Còng rang muối ăn với đọt móp bóp rau răm là món dân dã mà cháy cơm đó bà con ơi!
2/. Nhớ cho đường vào cá kho thì mới thơm ngon, ngọt ngào.













KỂ CHUYỆN MẸ NGHE (12)



            Mẹ ơi! Sáng nay con đi chợ, gặp người quen nài mua cá kèo. Thấy có mớ cá vừa ngộp vì để chung thùng bị lươn quần quá, con mua một ít về làm món cá kèo kho rau răm. Nếu là cá còn sống, nhảy soi sói thì món ăn càng thơm ngọt hơn nhưng con ngại sát sanh nên chỉ mua mấy con vừa bị ngộp. Sẵn tiện mua thêm nửa kí lô rau móp ngâm chua. Con lấy một phần rau nấu canh chua với cá kèo, phần còn lại để dành đến ngày mai sẽ làm món rau móp xào tỏi chấm mắm ớt chua cay và ăn tiếp món cá kèo kho rau răm cho hết.

             Món ăn dân dã mà bắt cơm ghê đi Mẹ! Chiều nay lao động mệt, ăn cơm có bát canh chua kèm món cá kho thì thật tuyệt. Tiếc là trời oi bức quá bằng không bữa cơm còn ngon đến đâu Mẹ ạ!
                                                                       Điều Giản Dị _ Ngày 12/5/2015




Thứ Hai, 1 tháng 6, 2015

HỌA THƠ (27)


TRÁCH TỪ HẢI ( xướng )
Hàng thần lơ láo đúng hay không?
Từ Hải sao huynh quá nhẹ lòng
Uy trấn ngựa tiền vây xứ bắc
Danh lừng binh hậu bọc trời đông
Buông đao, nông nỗi ngàn thu hận
Vứt súng chi đành một kiếp trông
Kiều hỡi thiệt hơn nàng hẳn thấu
Bởi tin dũng tướng chết như trồng

Bút Lương _ Ngày 31/5/2015



TIẾC CHO TỪ HẢI( họa)
Sách truyện rành ghi có đúng không?
Hậu nhân đọc thấy mủi trong lòng!
Lừng danh hào kiệt hùng ba cõi
Nổi tiếng anh hùng rạng xứ đông
Một phút hàm hồ do cạn nghĩ
Cả đời ân hận phải hoài trông
Tiếc thay hổ soái tin hiền phụ !
Rước thảm lưu bia miệng tiếng trồng…
Điều Giản Dị _ Ngày 31/5/2015

HỌA THƠ (26)



BÌNH VỠ
Đựng được gì khi vỡ mất vòi !
Vụng về phút chốc lỡ làm rơi
Cho dù luyến tiếc bao nhiêu nữa
Cũng chỉ còn lưu chút bấy thôi
Kỷ niệm không đành quăng giỏ rác
Ân tình chẳng nỡ hủy tăm hơi
Bây giờ cữ sáng thay bình mới
Mỗi ngụm trà nghe đắng chuyện đời.
Cao Linh Tử
31/5/2015
------------------------
BÌNH TƯỚI
Uổng thay cái ấm đã rơi vòi!
Ai đó vô tình trót đánh rơi…
Có hối có thương và tiếc mãi
Còn suy còn nghĩ cũng phai thôi
Mau mau sửa chữa sao xài tạm
Gấp gấp tu bồi chẳng biến hơi
Này nhé chế thành bình tưới kiểng
Mai kia hoa nở sẽ yêu đời.
Điều Giản Dị _ Ngày 31/5/2015
-------------------------
THAY VÒI
Uổng quá về tôi cho mượn vòi,
Rất bền thoải mái cứ cho rơi,
Tiếc chi vật cũ khi đà hỏng,
Thương mãi bình hư cũng đã rồi,
Thử gắn tạm vòi mà rót nước,
Đem tô trát đất thử còn hơi.
Hay là làm đại theo cô giáo.
Có cái tưới hoa cũng sướng đời.
Nhatthuyh _ Ngày 01/6/2015


Chủ Nhật, 31 tháng 5, 2015

HỌA THƠ (25)


HẠ SẦU HOA CHIẾC( bài xướng )

1-Ôm ấp tình mơ vẫn vẹn đầy
Nhớ lần tương ngộ mấy xuân nay
Nỉ non tiếng trúc, vàng đêm mỏng 
Thảnh thót vần thơ ,tím giấc gầy
Riêng nẽo trăng tàn chia góc phố
Nỗi người sao sớm rụng đầu cây
Thu gối miền đơn cài lửa hạ
Hạ sầu hoa chiếc trải thu này . .
2-Thu này đọc suốt chục bài thơ
Nghĩa đó tình đây nguyện đợi chờ
Sợ én say xuân lòng háo hức 
Đễ quyên gọi hạ giọng bơ vơ
Thành nam chong mắt, người riêng lối
Bến bắc chùng chân kẻ lỡ giờ .
Trằn trọc nguyệt dòm cười gối chiếc
Biết ai tâm đắc giữa vườn mơ …
3-Vườn mơ khập khễnh dấu chân say
Sợi buộc yêu đương gút chỉ gầy
trâm lược thẹn thùng bên mớ tóc
Phấn gương xấu hổ dưới làng mây
Cố quên ,hà tấc … tình vô vọng 
Gắng nhớ rồi ra, …lệ chất đầy
Ngóng bạn sao đoài treo vạn lá
Sài thành hun hút vết chim bay…
4-Chim bay có thấu sáo đương lòng
Canh rượu Kinh Kha mấy lược đong
Nữa khép hoa khai ,người tứ hải
Mười ngoài liễu rủ khách tang bồng
Chiếu đêm so lệ than phiền hạ
Sương sớm vịn cành hờn dỗi đông
Lần nẽo cầu thơ về bến nhớ
Vô tri như đá há không chồng …
5-Không chồng dị nghị lưởi nào xương
Hỡi đấng mày râu hẳn tận tường
Có bận hạ về thân một bóng
Lắm khi xuân đến bướm ngàn phương
Ô hay Chức Nữ chưa rành lối
Mà lại Ngưu Lang quá vụng đường
Xa lối cách từơng lời khó giãi
Thôi đành chôn kín nỗi buồn thương …
6-Buồn thương giọt ngắn mãi lần ra
E vũ ngại vân sợ quá đà
Ép bút tô sôn màu xướng hoạ
Đẽo thơ thêm đậm mốt đờn ca
Cho người hôm nọ lòng thanh thản 
Hẳn khách chiều nay ý bảo hoà
Ray rức tơ tình vò chín khúc
Thanh huyền trăng ,nhẹ lướt thềm ta…
7-Thềm ta lặng lẽ bóng trăng say
Chén nhớ ly thương đả soạn bày
Xua cốc tương tư về nỗi hạ
Kéo chòm mây nhớ gởi niềm tây
Trao thương nhạn đợi trời sang tiết
Cất nhớ oanh trông đêm chuyển ngày
Mỗi bận mùa ngâu tê tái lạnh
Tình bằng câm lặng gió trăng hay.
8-Trăng hay nhỏ lệ khóc nhân tâm
Có biết khuôn nga cũng tủi thầm
Hỏi nguyệt? nguyệt già không ngoảnh lại
Tìm tơ !tơ lão giả trầm ngâm
Lược thương chín mối treo đầu vực
Chuỗi nhớ ngàn cung vọng giữa đầm
Giá phải trớ trêu đành vỗ mộng
Khề khà say khướt giả vờ câm.
9-Vờ câm ngày nhớ cứ đầy vơi
Vun đắp yêu đương đẹp nhất đời
Nỡ để thân bèo trôi cuối dặm 
Mà cho hồn bướm đứng đầu khơi
Tình xây lầu mộng theo chân sóng
Nghĩa dệt thành thơ trải góc trời
Xuyên hạ tàn đông xuân chớm đến
Chờ nhau vô tận…mỏi mòn hơi.
10-Mòn hơi giá mấy cũng nâng niu
Bởi nhớ thương nhau phải khổ nhiều
Trắc trở mình cùng thêm nhựa sống
Khó khăn ta mới có men yêu
Trăng rời đỉnh núi không rời ý
Gió lạc vườn hoa chẳng lạc điều
Bứt rứt hạ về đầu nhuốm bạc
Nhọc lòng thi khách biết bao nhiêu.

Giang Đà (Lương Bút) 
Tặng Người Xưa (Mời)

LỜI THIẾU PHỤ
1.Đọc thơ ai ủ ấp vơi đầy
Khắc khoải lòng này một tối nay
Vẫn biết hợp tan là số phận
Sao còn nuối tiếc để hao gầy
Tình thơ tha thiết trao mây gió
Nỗi nhớ tràn trề khắc cỏ cây
Mới biết tình ai sông biển nặng
Mươi bài tình khúc trải lòng này …
2.Lòng này mang gởi cả vào thơ
Chẳng biết ai kia có đợi chờ
Mòn mỏi năm canh buồn quạnh quẽ
Mơ màng sáu khắc khóc bơ vơ
Trăng soi thềm cũ buồn sai lối
Gió thốc mành thưa khóc lạc giờ
Thức trắng đèn khuya ai đối bóng
Ngập ngừng khe khẽ lạc vườn mơ …
3.Vườn mơ đẹp quá lá hoa say
E ấp người mơ nét liễu gầy
Trâm vẫn cài lơi nghiêng suối tóc
Lược còn giắt lỏng ngả đường mây
Hoài thương dẫu biết tình vô vọng
Mãi nhớ dù cho sóng lệ đầy
Nhắn bạn tình chung đừng tuyệt vọng
Nơi này có kẻ dõi chim bay …
4.Chim bay có nhớ kẻ trong lồng
Vạn cổ thành sầu chớ có đong !
Khuê phụ khóc thầm đêm trăng lạnh
Tình quân rong ruổi chốn tang bồng
Xuân qua hạ đến dòng dư lệ
Ai níu ai chờ ngọn gió đông
Mấy nẻo đường tơ xin nhắn gởi
Tủi thân phận gái cách xa chồng …
5. Xa chồng gìn giữ lưỡi không xương
Khép kín phòng loan bốn bức tường
Đông đến tránh xa điều cám dỗ
Xuân về quay mặt bướm ngàn phương
Thiếp đà an phận câu tùy xướng
Chàng chớ dung dăng lạc nẻo đường
Chàng hỡi thấu chăng lòng cô phụ
Một đời hướng mãi bóng người thương…
6.Người thương sầu nhớ lúc vào ra
Lệ tủi trào tuôn e quá đà
Nhật ký nghìn trang lưu suối lệ
Áo chàng một mảnh ủ tình ca
Đêm ngày xa vọng người trong mộng
Năm tháng chờ mong phút hiệp hòa
Gối chiếc chăn đơn buồn uẩn ức
Bên thềm trăng lạnh hiểu lòng ta …
7.Lòng ta thổn thức giữa cuồng say
Say nỗi tương tư khó giải bày
Nhấp chén quỳnh tương mà tủi thẹn
Cạn dòng lệ tủi nỗi riêng tây
Nỗi niềm trao gởi theo mây gió
Tâm sự đành ôm trọn tháng ngày
Tháng bảy mưa ngâu mù ải nhạn
Trăng thề hai mảng biết ai hay …
8.Ai hay thiếu phụ trọn nhân tâm
Vàng đá bền gan sống tủi thầm
Trách Đất, Đất vờ quên lấp lửng
Than Trời, Trời khéo bộ trầm ngâm
Duyên tình bèo bọt buồn duyên phận
Số kiếp lênh đênh đuối giữa đầm
Phận bạc má hồng ôm tủi hận
Thôi đành sống nốt chuỗi ngày câm …
9.Ngày câm tháng lặng đầy rồi vơi
Mộng ước tương lai phút đẹp đời
Chẳng rõ đường mây chân có mỏi
Mong rằng dặm gió trí còn khơi
Người đi cố quán sâu niềm nhớ
Kẻ ở chân mây nặng góc trời
Chứng giám có đôi vầng nhật nguyệt
Người chờ kẻ đợi đến tàn hơi …
10.Tàn hơi thì mặc vẫn nâng niu
Mang nhớ làm sao chẳng khổ nhiều
Đã trót tương tư đành chịu lụy
Cho nên luyến ái khổ vì yêu
Trăng thề biển hẹn ghi vào dạ
Son sắt thề nguyền giữ lấy điều
Khoảnh khắc đời người qua chớp nhoáng
Tình chung giữ vẹn được bao nhiêu ?
Điều Giản Dị ( HỌA
)