Thứ Tư, 28 tháng 9, 2016

CUNG ĐÀN XƯA...


CUNG ĐÀN XƯA vời vợi (1)
Một nét trầm mênh mang
Ngân đọng mãi trong tôi
Vàng ơi, mùa thu cũ...
TÂM HỒN TÔI yên ngủ (2)
Giữa phai nhạt đời thường
Khi dòng sông đổi hướng
Và nước cuồn cuộn trôi...
Tôi sẽ không giữ nổi
Vùng kỷ niệm xa xôi
Khi trí mờ tăm tối
Không còn nhận ra mình...
Ai nghĩ ra chữ tình
Đặt tên miền hạnh phúc
Và khi đời trống hụt
Tình ơi. Tình. Tình ơi...
Kỷ niệm chờ ta với
Tình ơi đừng vút đi
Thời gian giùm níu lại
Một chút gì... hư vô...
Trong ngóc ngách mơ hồ
Có điều chi sống lại...
Có điều chi ngọ ngoạy
Làm buốt đau tim này...
Dòng sông đời vẫn chảy
Bỏ tôi, kẻ dại khờ
Chôn chân miền nhung nhớ
Nhìn quãng đời đã qua...
Ngày 19/5/2012 _ ĐGD
Ghi chú : CUNG ĐÀN XƯA : tên YuMe. blog
TÂM HỒN TÔI : tên Yahoo.blog



/

Chủ Nhật, 25 tháng 9, 2016

MÙA XUÂN CUỐI CÙNG


Mùa Xuân cuối cùng, quỳ bên gối Mẹ
Mừng tuổi Mẹ hiền thắm đỏ phong bao...
Cảm xúc yêu thương tràn ngập, dạt dào
Con bé nhỏ và vẫn còn có Mẹ...
Mùa Xuân cuối cùng, mùa Xuân trọn vẹn
Hoa ngát hương, nắng rực rỡ bên thềm
Hạnh phúc ngọt ngào, hạnh phúc dịu êm
Con bên Mẹ, một mùa Xuân trọn vẹn ...
Bao mùa Xuân qua từ khi vắng Mẹ
Hoa bớt tươi và nắng cũng hanh hao
Mâm cỗ dẫu ngon vẫn thấy ruột bào
Xuân vô vị bởi đời con mất Mẹ...
Ngày 25/9/2016 _ NVT
Ghi chú : Mùa Xuân cuối cùng trong tôi là Xuân Giáp Ngọ 2014


Thứ Bảy, 24 tháng 9, 2016

CÚ SỐC


Cuộc đời đã là vô thường mà trong cái vô thường đó còn có nhiều điều thật đáng buồn...
Có mấy ai cuộc sống được hoàn toàn như ý nguyện? May mắn lắm là có được một kiếp người bình yên, phẳng lặng. Còn chẳng may gặp phong ba, bão táp thì họ sẽ như thế nào sau cú sốc đó?
Mỗi người tùy hoàn cảnh, tính cách mà sẽ thay đổi khác nhau. Người có ý chí kiên định thì tự đứng lên, phủi bụi và đi tiếp. Người không cam chịu thì cay cú, bất mãn, hận đời. Người yếu đuối thì oán thán, bất lực, suy sụp. Người thấu hiểu lẽ đời thì ung dung, bình thản trước sự quay cuồng của cõi tạm. Nhưng đôi lúc cũng có người trở nên lạnh lùng, ngạo nghễ, cười ta và cười đời...
Có một người đã nói với tôi trần gian là địa ngục để con người trả nghiệp, không biết có đúng hay không? Nhưng với tôi cho dù đó là thiên đường hay là địa ngục, miễn sao nơi đó có những người tôi thương yêu thì có khổ mấy tôi cũng cố gắng chịu đựng.
Tiếc là một người tôi thương yêu nhất đã trả xong nghiệp trần. Điều đó khiến tôi mất phương hướng, chông chênh và cảm thấy ý nghĩa của cuộc đời gần như mất hết. Bao giờ trở lại ngày xưa? Đã là ngày xưa thì có bao giờ trở lại? Hiện tại rồi cũng sẽ trở thành ngày xưa và câu hỏi bao giờ trở lại ngày xưa mãi sẽ chỉ là ước mơ của Mẹ, của con và của nhiều người khác nữa...
Ngày xưa hạnh phúc qua rồi,
Tìm trong ký ức những người thân yêu!
Nắng phai bóng ngã đường chiều,
Gió mang hơi hướng những điều tôi thương...
Ngày 23/9/2016 ( NVT _ HM )
Ghi chú : Cú sốc lớn nhất cuộc đời tôi là ngày Mẹ mất. Mọi cái với tôi đều trở nên vô nghĩa và tôi nhớ mãi câu nói của mẹ lúc già " bao giờ trở lại ngày xưa? ". Chắc lúc đó mẹ tôi buồn lắm nên mới nói ra suy nghĩ trong lòng...

Thứ Hai, 19 tháng 9, 2016

VÀI LỜI THƯA CÙNG MẸ

Về lại nhà xưa bỗng thấy buồn,
Ai người tri kỷ giữa chiều buông?
Vầng trăng thuở ấy còn y hẹn?
Hay đã sang sông, gió đổi luồng...
Ngày 29/8/2016 _ Hiền Mai

Thứ Bảy, 10 tháng 9, 2016

MẸ ƠI !


     Gần một tháng rồi từ mùa Vu Lan báo hiếu, con mới dám viết về Mẹ. Những lúc nhớ Mẹ, lòng con vẫn còn đau xót lắm... Lúc Mẹ còn sinh tiền, con đã viết rất nhiều bài về chủ đề Mẹ, chụp ảnh Mẹ cũng rất nhiều để lưu giữ những gì quý báu nhất về Mẹ thân yêu. Sau ngày Mẹ mất đi, con cũng viết rất nhiều bài thương tiếc Mẹ. Tất cả những điều đó đã vắt cạn máu trong trái tim con... Biết bao đêm ngồi trước màn hình máy vi tính con đã khóc âm thầm, lặng lẽ khi xem hình Mẹ và đọc lại những bài viết đó.
     Khi chị về sống cùng con, chị không thích con làm như vậy. Ban đầu con đã hiểu lầm trách chị là người vô tình. Sau này ngẫm ra con mới hiểu là chị không muốn con tiếp tục sống trong ký ức đau buồn rồi trở nên u uất và ngã bệnh như con đã từng bị trước đó. Phần khác có lẽ chị cũng chạnh lòng vì nhớ về người Mẹ thân yêu của mình bởi có lần nhìn thấy con xem hình Mẹ, chị đã nói ngày Mẹ chị còn sống đã không nghĩ đến việc chụp ảnh Mẹ để bây giờ có làm kỷ niệm...
     Hôm nay chị tạm xa nhà một thời gian, ở nhà một mình buồn quá con lại mở bài viết và hình của Mẹ ra xem. Vô tình nhìn thấy hai bông hồng trắng chị dán lên thùng loa của máy vi tính mà con nghẹn ngào, đau xót... Hóa ra nỗi nhớ Mẹ trong lòng của chị chưa bao giờ phôi phai! Hai bông hoa hồng trắng trong mùa Vu Lan báo hiếu năm nay chúng con được huynh muội phật tử cài lên ngực áo, được chị thêm một lần nữa gắn trên thùng loa đã khẳng định " hai đứa trẻ mồ côi " suốt đời không sao quên được Mẹ hiền... Con vừa thương chị vừa thương thân. Không có nỗi đớn đau, mất mát nào lớn hơn nỗi đau mất Mẹ hiền...
     Con tải lại một bài viết về tâm trạng không thể nào chấp nhận sự ra đi của Mẹ mà con đã phải chịu đựng cách đây hơn hai năm. Lần này nữa thôi vì con biết nếu con còn thương tiếc Mẹ hoài, Mẹ sẽ chẳng đành lòng ra đi. Con sẽ chôn chặt nỗi thương nhớ Mẹ vào tận cùng tâm tưởng và luôn cầu nguyện cho Mẹ sớm siêu thoát, được về miền đất Phật.
     Ngày 10/9/2016

CHỊ ƠI TÌM MẸ CHO EM !
Chị ơi! Tìm Mẹ cho em!
Bao ngày xa cách, lòng em nhớ Người...
Nhớ từng ánh mắt, nụ cười,
Nhớ lời thủ thỉ chuyện đời Mẹ răn.
Nhớ Mẹ biếng ngủ, lười ăn
Ngày trông ra ngõ, đêm nằm nhớ thương
Nhớ Mẹ, tìm mãi mùi hương
Áo khăn, chăn nệm còn vương ít nhiều...
Mà sao không thấy Mẹ yêu?
Ngoài vườn, em kiếm cả chiều vẫn không?!
Cá nục nấu canh dưa hồng
Cá rô kho tộ, cá hồng muối sư
Cơm canh nguội cả rồi ư?
Món ngon Mẹ thích, bây chừ ai ăn?
Nhớ xưa nghèo khổ khó khăn,
Cơm chan nước mắm, Mẹ ăn ngon lành
Bây chừ cá thịt, rau xanh
Mẹ đi đâu mất, cơm dành cho ai?
Chị ơi! Nắng tắt chiều phai...
Cùng em tìm Mẹ kẻo ngày qua đi!
Ngày 05/06/2014






ĐỜI MẠ

Đọc một loạt bài tự sự viết về MẸ của thầy Nguyễn Viết An Hòa, lòng vô cùng cảm xúc... Kính xin phép thầy cho NVT được tặng BÀ, người MẸ cao quý, một bài thơ !
ĐỜI MẠ
Năm mươi năm hơn gánh gồng vất vả,
Mạ có bao giờ than trách chi đâu.
Cam chịu sương sa, nắng dãi mưa dầu
Bởi với Mạ chồng con là tất cả.
Đôi bàn chân Mạ, bàn chân thế kỷ
Giẫm bao chông gai, sỏi đá, bùn lầy
Gánh nặng trên vai, chân trời Mạ thấy
Tương lai con mình sáng đẹp hơn ri.
Dù hôm nay con có viết cạn lời
Cũng không hết được ân tình của Mạ
Và với con, MẠ CŨNG LÀ TẤT CẢ
Suối mát ngọt ngào ôm quyện đời con...
Ngày 09/9/2016




Thứ Năm, 1 tháng 9, 2016

THAN THÂN

          Cả tháng nay bệnh suốt, nằm viện mười mấy ngày, xuất viện về bệnh vẫn tái phát.
        Sáng nay, tái khám theo định kỳ. Bác sĩ lại cho siêu âm tổng quát, thử máu, thử nước tiểu... Trong vòng một tháng mà làm đi làm lại xét nghiệm đến mấy lần, kháng sinh chích trực tiếp vào máu mười mấy ống hỏi sao chịu nổi? Cuối cùng vẫn kết luận là đau dạ dày và tiêu hóa không tốt.
         Cầu mong đúng thuốc để đỡ đau và đỡ mệt người.
                                                                 Ngày 01/9/2016