Chủ Nhật, 30 tháng 8, 2015

HỌA THƠ (30)

       TỰ BẠCH ( Thơ Lương Bút)

1. CHẠM THU LÁ KHÓC 

Đã lỡ nhau rồi chuyện thuở xưa
Tàn đêm nỗi sớm với niềm trưa
Tơ khoan nhặt khúc hòa trong gió
Hoa tả tơi cành quyện giữa mưa
Chín nhớ người ơi ? đâu giám tỏ
Mười thương ta hỡi! chẳng liều đưa
Chạm thu lá khóc rừng hiu quạnh
Nghe quánh hồn đau chuyện muộn thừa


2. MỀM TRÁI TƯƠNG TƯ
Giữ hộ giùm nhau cái nhớ thừa
Một lần xa lắc chuyến đò đưa
Tình gian  díu bạn mùa chao nắng
Duyên lỡ làng nhau tháng chuyển mưa
Dạ rối bồn chồn dòm gió sớm
Đời đau lặng lẻ ngóng mây trưa
Mịt mù lối nhạn mờ con mắt
Mềm trái tương tư khoảnh khắc xưa


3. CHONG ĐUỐC LỠ
Làm sao quên được dáng người xưa
Vẫn biết trăng tàn , nắng đã trưa
Cám cảnh cung đàn chênh chếch phím
Chạnh lòng tiếng sáo lạc loài mưa
Chân lê lối lạ đau lần tiễn
Hồn gởi đường quen, xót lúc đưa
Ngàn lẻ đêm nằm chong đuốc nhớ
Ta thương nhau mải có chi thừa


 4. GÙI NHỚ TRONG CHĂN
Vớt trăng phơi tít đỉnh đào xưa
Hong ấm tình nhau dưới nắng trưa
Phó mặt gió đùa chao sóng sớm
Cho dù trăng rớt chạm đầu mưa
Đêm tàng mờ tỏ - giây chia biệt
Mộng tỉnh lâm ly phút tiễn đưa
Gùi nhớ trong chăn tình trắc trở
Điếng đau trăm mảnh triệu thu thừa . ..

Lương Bút

 HỌA  CHÙM THƠ TỰ BẠCH của Lương Bút

1. NGHE TIẾNG LÒNG AI... 
Đêm buồn văng vẳng điệu đàn xưa
Thánh thót mơ màng chuyện sớm trưa
Tiếng khóc bồi hồi xao xuyến nắng
Lời than não nuột ngậm ngùi mưa
Mười thương dạ sắt thôi thà ngậm
Chín thấu gan vàng chẳng thể thưa
Vói hái vầng trăng vườn Thượng Uyển
Bây chừ quạnh quẽ giữa non thừa...

2. TƯƠNG TƯ CHIỀU 
Nâng niu gìn giữ chút duyên thừa,
Mấy độ đò buồn vắng khách đưa
Bến đón thuyền neo chiều tắt nắng
Mây chờ gió nổi tối giăng mưa
Rã rời cánh én chào sương sớm
Khắc khoải nhành lan đón gió trưa
Lối nhỏ đường quê hun hút bóng…
Đau lòng chạnh nhớ mối duyên xưa!

3. BÂNG KHUÂNG 
Vẫn muốn đôi lần lại chốn xưa
Dư âm một thuở những hè trưa
Lung linh thuyền mộng chèo trong nắng
Thấp thoáng vườn tiên ẩn dưới mưa
Thổn thức tâm tư ngày xưa tiễn
Bùi ngùi tấc dạ buổi nay đưa
Giọt châu mặn đắng bờ môi nhạt
Lối cũ buồn chân những bước thừa…

4. TAN VỠ

Gom gió về quây rặng núi xưa
Đi tìm hương cũ giữa trời trưa
Cay chua trăng muộn chìm sương khói
Đắng chát mây tàn ngập gió mưa
Luyến tiếc tình xưa giờ tống biệt
Thờ ơ duyên mới phút nghinh đưa
Chuyện lòng muôn thuở tim riêng biết
Thổn thức cô đơn giữa thiếu thừa…
Dương Thụy

2 nhận xét:

  1. Bảy chục năm rồi chuyện xửa xưa
    Mà sao đất nước cứ đu đưa?
    Người người đổi mới nghe nhàm chán!
    Tụt hậu ngày nay vẫn thiếu thừa!

    Trả lờiXóa