Thứ Hai, 15 tháng 6, 2015

NỬA NỤ CƯỜI BUỒN


NỬA NỤ CƯỜI BUỒN

Nửa nụ cười buồn ẩn sâu khóe mắt,
Một đời người buồn khổ đã đầy vơi
Thăm thẳm, xa xăm, đất trời vời vợi
Cơn mưa đầu mùa cuộn chảy trong tim.

Chiều bâng khuâng ngập ngừng pha sắc tím
Gió thì thầm ôm vòm lá chiều rơi
Nửa nụ cười kia giấu đâu em hỡi !?
Xa xa chân trời ẩn hiện bóng chim bay...
Điều Giản Dị, ngày 14/6/2015


NỬA NỤ CƯỜI ( xướng )
Em đã cho ai nửa nụ cười!
Còn đâu một nửa đóa hoa rơi.
Tình không tròn vẹn mang nhung nhớ.
Mộng chẳng êm đềm luống ngậm ngùi.
Mưa đổ trong lòng nghe giá buốt,
Trăng nhòa khóe mắt biết đơn côi.
Tình ơi vương vấn càng thêm khổ,
Tim chết sầu đeo mãi suốt đời!
Nhatthuyh _ Ngày 14/6/2015


KIẾP CÔ ĐƠN ( họa bài NỬA NỤ CƯỜI)
Trăng non lỡ hẹn mấy ai cười ?
Mỗi bước đoạn trường nhặt lá rơi!
Kỷ niệm đã phai tim thảng thốt
Tình yêu đành mất dạ bùi ngùi
Ngẩng cao khóc nghẹn nhòa cay đắng
Cúi thấp cười đau thấm cút côi
Trách bấy câu thề ai lỡ hẹn
Đành sao có kẻ hỏng duyên đời…
Điều Giản Dị, ngày 14/6/2015


LỠ NỤ CƯỜI
Ngày qua chợt vắng tiếng em cười
Không khỏi thở dài theo lá rơi
Ánh nguyệt chưa tàn sao lạnh lẽo?
Hoàng oanh ngưng hót cũng bùi ngùi !
Bên thềm cửa đóng lòng ê buốt
Cạnh mớ tro tàn đêm cút côi
Nhất nhật giao tình hề bất hoán
Ngẩn ngơ biến ảo nửa canh đời !
Cao Linh Tử 
, ngày 14/6/2015


TẠ TÌNH( họa bài LỠ NỤ CƯỜI)
Ốm mấy ngày qua vắng tiếng cười
Nằm vùi mặc gió thổi hoa rơi
Ngờ đâu bằng hữu trông đau đáu
Nỏ biết anh em nhớ ngậm ngùi
Nửa chữ kim bằng thêm thắm thiết
Vài câu huynh muội bớt đơn côi
Một ngày tri ngộ muôn sau giữ
Ảo thực hề chi giữa kiếp đời.
Điều Giản Dị, ngày 15/6/2015


2 nhận xét:

  1. Bên này không đông vui như FB, nó hợp tính LV hơn nên bỏ FB rồi! N khỏe chứ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ, em chào Thầy Lê Vân. Em rất vui được gặp lại Thầy ở đây. Em cũng giống Thầy, thích ngôi nhà Blogspot hơn. Em sang Facebook cũng vì mọi người bỏ đi cả. Nhưng em vẫn đi về nơi chốn bình yên này vì ở đây có nhiều kỷ niệm về Mẹ và bạn bè.
      Em vừa mới ốm dậy. Từ ngày Mẹ mất, em cảm thấy cuộc đời không còn ý nghĩa nữa Thầy ạ! Đôi lúc em lao vào làm thơ, viết tùy bút ... cũng để khỏa lấp thời gian trống. Giờ đây, đôi lúc em rất hài. Cười trong nước mắt và nỗi đau Thầy ạ!
      Em kính chúc Thầy Cô và gia đình luôn khỏe mạnh. Kính quý

      Xóa