ĐỐI DIỆN NỖI SỢ HÃI
Khi chú thuê nhà hồi hương và trả lại nhà, Mẹ tôi không còn cách nào khác là dỡ xác nhà mang đi bỏ lại đất vì phần lớn người ở đó đều làm như vậy.
Anh chị lúc đó đều đi dạy xa, hai em còn nhỏ, tôi lại được Mẹ cho về giữ nhà đêm trước để sáng hôm sau dỡ nhà vì sợ nhà bỏ không người khác sẽ dỡ mất.
Sáng đó, hai mẹ con ghé chợ Bà Chiểu mua nửa lạng chả vụn và ba ổ bánh mì ở hàng giò lụa. Tôi mang theo nước uống, chiếc võng và đồ dùng cá nhân đựng trong giỏ đệm đi làm nhiệm vụ Mẹ giao, hai mẹ con lội bộ từ chợ Bà Chiểu về lại ngôi nhà cũ.
Gần trưa, Mẹ ra về còn mình tôi ở lại trong ngôi nhà trống trơn, nhiều nhà quanh đó cũng đã dời nhà về quê. Tôi qua nhà dì Tư hàng xóm cũ mượn cây chổi quét nhà, sau đó mắc võng và ăn trưa. Nhà không còn điện nước nên tối đó tôi phải sử dụng đèn dầu mang theo từ nhà. Đầu hôm đỡ sợ vì thi thoảng còn có người đi qua lại. Khuya thanh vắng chỉ có một mình tôi mới cảm thấy rờn rợn. Để quên thực tại, tôi mang quyển tập san Văn ra đọc. Trước khi đi vào giấc ngủ, tôi niệm danh xưng Mẹ Quan Thế Âm Bồ Tát và thầm khấn chị Bông em là Nhàn về trông nhà cho Mẹ đêm nay, chị đừng làm em sợ nha! Sau ngày mai, gia đình em sẽ không bao giờ trở lại đây nữa...
Tôi ngủ ngon giấc đến sáng. Lúc Mẹ đưa người đến dỡ nhà, tôi ra đón xe đò đi về nhà trước. Đứng trước rạp hát Cao Đồng Hưng, nơi tôi thường đứng đón xe đò đi về lúc còn đi học và nhìn lại con đường Phan Đình Phùng đi tắt ra trường Trung học Cấp Tiến nơi tôi từng theo học từ lớp Tám đến lớp Mười hai mà lòng rưng rưng vì tôi biết mình sẽ không còn dịp trở lại nơi này nữa..
Xác nhà mang về, Mẹ tôi bán lại bộ cột kèo còn những thứ người ta chê không mua, Mẹ tôi nhờ người dựng cho căn bếp để nấu củi, cuối cùng là tận dụng những thứ tạp nhạp còn lại Mẹ tôi tự đóng chuồng nuôi thỏ, nuôi gà vịt...
Mẹ tôi là người biết lo xa nên chỉ trích một phần nhỏ trong số tiền dì Hai cho khi dời khỏi nhà dì sau khi bà Ngoại mất để mua ngôi nhà ở Đồng Ông Cộ và nó đã tan biến như thế. Phần còn lại sau này mua ngôi nhà mới ở vùng quê đúng như mơ ước của Mẹ. Cũng từ đó, Mẹ tôi có thêm công việc là đi xin rau cải hư của mấy bà ngoài chợ hoặc đi hái rau lang đất mọc hoang bên vệ đường về nuôi đàn thỏ vô cùng xinh xắn mà tôi rất thích đôi mắt trong veo, ngây thơ rất dễ thương của chúng.
Ngày 18/10/2022 _ ĐGD
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét