NHỮNG GIẤC MƠ KỲ LẠ TRONG ĐỜI (3)
Sống ở Đồng Ông Cộ được vài năm, Mẹ tôi quyết định dời nhà. Lần này Mẹ tôi muốn tìm một ngôi nhà ở ngoại ô có đất xung quanh để trồng cây, chăn nuôi kiếm thêm thu nhập. Bà sui bên anh trai có nhiều ruộng đất biết chuyện đánh tiếng biếu gia đình tôi hơn ngàn mét vuông đất cạnh nhà bà để sui gia được ở gần nhau, Mẹ tôi chỉ việc nhờ người dựng ngôi nhà cấp bốn là an cư lạc nghiệp. Mẹ tôi cảm ơn chị sui, từ chối không nhận với lý do mình con đông cần có tài sản do chính mình tạo lập và đúng pháp lý để sau này còn chia cho các con. Mẹ tôi vì lòng tự trọng, không muốn mang tiếng nhờ vả sui gia và cũng để tránh những điều không hay về lâu về dài vừa mất tình sui gia vừa ảnh hưởng đến hạnh phúc con cái.
Thế là gia đình tôi dời về nhà mới còn nhà cũ tạm cho thuê lấy tiền cho tôi đóng học phí. Lần này cạn hết tiền dành dụm, chắt mót bấy lâu nên Mẹ tôi lại dồn hết sức lực trồng cây, nuôi gà vịt để có thêm thu nhập. Nhà mới có diện tích khoảng 300 m2, cũng chẳng rộng lớn gì nên ngoài gần chục cây dừa và hai bụi măng tre tàu được trồng sẵn, Mẹ tôi trồng thêm chuối già, tắc, các loại rau xanh, củ quả và làm chuồng nuôi gà, vịt, thỏ... Mẹ tiếc từng tấc đất, bờ rào nơi nào có thể trồng trọt được là Mẹ tận dụng triệt để. Giàn mướp đầu tiên ở nhà mới ra trái thấy thương. Mẹ tôi chăm sóc cẩn thận, săm soi từng quả. Vậy mà hai quả lớn nhất đã bị hái trộm ngay trước mắt Mẹ mà người chỉ lặng thinh đứng nhìn. Tôi thấy vậy hỏi sao Mẹ không la mà để cho họ hái vậy, Mẹ tôi điềm nhiên trả lời thôi con, họ còn khổ hơn mình, họ ăn cũng như mình ăn.
Cuộc sống mẹ góa con côi trôi qua trong sự bình yên, giản dị. Một ngày chủ nhật, chú thuê nhà lên gặp Mẹ tôi đòi trả nhà. Mẹ tôi hỏi nguyên do mới biết từ ngày về ở, ban đêm con gái chú thường xuyên bị khiêng bỏ xuống đất trong lúc ngủ mà không hề hay biết. Gần đây nhất là trong giấc mơ, hồn ma còn đuổi gia đình chú đi không cho ở. Con gái chú tức quá cãi lại nhà này của tôi, sao chị vô lý đuổi tôi đi vậy? Hồn ma đáp nhà này của dì Bảy, không phải của chị. Con gái chú cố cãi ừ nhà của dì Bảy nhưng đã cho ba tôi thuê, tôi có quyền ở. Hồn ma cương quyết không đồng ý vì chân giường đè lên đầu khó chịu lắm. Con gái chú cãi tiếp dì Bảy cũng đặt giường ở đây sao được mà nhà tôi chị lại không cho. Hồn ma có vẻ giận dữ ừ, dì Bảy thì được mà chị thì không. Chị biết tôi là ai không? Tôi là Nguyễn Thị Bông, 17 tuổi, thi rớt tú tài một đã treo cổ tự tử trên cây khế gần đây. Tôi nói rồi, chị không tin thì đừng trách.
Mẹ và tôi nghe qua vô cùng sửng sốt. Chú thuê nhà nói tiếp em khó khăn cũng tính liều ở tiếp vì không tìm được ở đâu nhà cho thuê rẻ như chị Bảy. Gia đình nghĩ chỉ là mộng mị chắc không sao nhưng cách đây vài hôm có người đàn bà đi tìm mộ con gái thất lạc khu vực nhà mình. Má em hỏi chuyện thì người đàn bà nói tên tuổi con gái và lý do chết đúng như giấc mơ của con gái em. Bây giờ nhà em ai cũng sợ quá, ở thì lo mà đi thì không biết đi đâu.
Mẹ tôi cất tiếng khuyên chú thuê nhà hãy bình tĩnh, cho Mẹ tôi một tuần để thu xếp trả lại tiền cọc cho chú; còn trước mắt chú về biện mâm cơm đơn giản, trong nhà ăn thế nào làm thế đó không cần mâm cao cỗ đầy rồi thắp hương khấn như vầy, dì Bảy nhờ chú nói với cháu Bông người hay ma đều có thế giới riêng của mình, không nên xâm phạm nhau. Chỉ có những người cùng khổ mới ở đây. Nếu cháu Bông có thương dì Bảy thì vui lòng cho gia đình chú ở yên ổn chứ chú không thuê nhà nữa thì dì Bảy biết lấy tiền đâu đóng học phí cho em Nhàn. Dì Bảy rất cảm ơn nếu cháu Bông hiểu chuyện.
Mẹ tôi nói nếu hồn ma còn tiếp tục quấy phá nữa thì sau một tuần tôi sẽ mang tiền cọc xuống nhà trả cho để chú đi thuê chỗ khác. Chú thuê nhà mừng rỡ, cảm ơn Mẹ tôi nói sẽ về làm như Mẹ tôi đã chỉ dẫn rồi ra về.
Mọi việc êm xuôi, chú thuê nhà tiếp tục ở đến mấy năm sau mới hồi hương về quê đâu tận miền Tây.
Cũng may những năm tháng gia đình tôi ở đó không bị tình cảnh như vậy xảy ra chứ một người vốn đã nhát, còn sợ ma như tôi thì chỉ có nước chết...
Ngày 13/10/2022 _ ĐGD
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét