Thứ Tư, 9 tháng 11, 2022

 NHỮNG GIẤC MƠ KỲ LẠ TRONG ĐỜI (2)

Ngày đó, tôi đang học lớp 8. Ba mất, anh trai gánh gồng việc nuôi Mẹ nuôi em. Một người bạn học chung giúp tôi kiếm việc làm thêm để đỡ đần gia đình. Tối nào cả nhà cũng cùng nhau dán bao giấy đựng đường đến 21 giờ mới ngưng. Tôi làm các bài tập được cho về nhà đến 23 giờ rồi đi ngủ. Khuya thức dậy khoảng 3 giờ sáng để học bài vì buổi sáng lại tiếp tục dán bao hay phụ Mẹ việc nhà, chiều đi học và tan trường về ăn cơm vội vàng để còn đi giao bao và nhận hàng mới về làm.
Do thời gian kín kẽ, tôi khá lo lắng sợ ngủ quên nên tối nào trước lúc đi ngủ cũng vái Ba tôi nhớ gọi tôi thức dậy để học bài. Ba tôi thiêng lắm nha, ngày nào tôi ngủ quên là cũng bị giật đầu mùng và nghe Ba gọi Nhàn ơi dậy học bài đi con! Tôi bừng tỉnh giấc mơ và lần nào cũng thấy cái gối ôm bị rớt xuống còn tòn teng nửa trên nửa dưới ngoài mùng.
Dì Tám hàng xóm thấy nhà tôi chật chội mới gọi Mẹ tôi cho miếng đất bên hông nhà để cơi nới nhà rộng ra, có chỗ đặt bàn vong thờ Ba tôi và để bộ bàn ghế cho chúng tôi học hành. Nhà nới xong, dì Tám còn cho câu điện nước luôn, từ đó nhà tôi đỡ vất vả xài đèn dầu và đi gánh nước về tiêu dùng. Cái ơn này nhớ mãi không bao giờ quên.
Dì Tám sang chơi nhìn thấy bàn vong của Ba tôi mới nói chỗ đó là mộ chôn cậu bé năm sáu tuổi giữa trưa đi mua kem băng qua đường đi xe mang chết. Cậu bé thiêng lắm, dì Tám đi bán về để xe ba gác chỗ đó là đêm về bị nhắc để xe chận trên đầu làm cậu bé nhức đầu. Mẹ tôi sợ quá bảo tôi đi mua bánh kẹo về cúng cậu bé để ở được bình yên và thiệt tình suốt những năm tháng ở đó, gia đình tôi không thấy gì khác thường cả.
Trời Phật, Thần linh và cả người chết có lẽ cũng hiểu được nỗi khổ của người nghèo chăng!?
Ngáy 12/10/2022 _ ĐGD

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét