Thứ Bảy, 30 tháng 5, 2015

HỌA THƠ (17)

MONG MỎI
Thẩn thơ thơ thẩn đói như chơi,
Con gọi vợ than chán mớ đời.
Tìm ý ý trôi buồn biết mấy, 
Thả vần vần lạc tiếc khôn nguôi
Bút nghiên đem cất lòng còn nuối
Cơm áo đang mang dạ phải vơi.
Xin hẹn ngày nao trăng ghé ngõ.
Cùng ai thù tạc một đôi lời.
Nhatthuyh _ Ngày 16/5/2015

ĐÓ CŨNG NHƯ ĐÂY...
Chả trách trần gian một cuộc chơi,

Thử qua mọi thứ có trên đời
Kỹ sư, bác sĩ không màng tới
Thầy giáo, xe ôm nhớ chẳng nguôi
Dứt nợ bút nghiên sao khỏi nuối
Bén duyên thầy thợ cũng đành vơi
Mệnh ta trắc trở do phần số
Tri kỷ cùng nhau tỏ cạn lời
Điều Giản Dị _ Ngày 19/5/2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét