TIẾNG ĐÊM
Đêm tiếp hoàng hôn gọi gió ngàn
Từ miền vô định thổi miên man
Phố phường trở lạnh đường khuya vắng
Lối ngõ buồn thiu ánh điện vàng
Nhân ảnh chập chờn hồn lạc lõng
Nỗi lòng u uất bước lang thang
Con thuyền viễn xứ không quay lại
Để bến thầm đau phận lỡ làng!
Từ miền vô định thổi miên man
Phố phường trở lạnh đường khuya vắng
Lối ngõ buồn thiu ánh điện vàng
Nhân ảnh chập chờn hồn lạc lõng
Nỗi lòng u uất bước lang thang
Con thuyền viễn xứ không quay lại
Để bến thầm đau phận lỡ làng!
Nguyễn Đắc Thắng
20150507
---------------
20150507
---------------
NƠI BẢN XA
Cong lưng trỉa bắp ở trên ngàn
Đồi núi trập trùng gió mát man
Thôn bản xa xôi đường quạnh vắng
Nương ngô xanh mướt lúa hoe vàng
Nhởn nhơ thú chạy vòng trên lõng*
Khúc khích bé cười dưới bậc thang
Thất bát được mùa đời vẫn thế
Bình yên thanh tịnh chốn buôn làng!
Đồi núi trập trùng gió mát man
Thôn bản xa xôi đường quạnh vắng
Nương ngô xanh mướt lúa hoe vàng
Nhởn nhơ thú chạy vòng trên lõng*
Khúc khích bé cười dưới bậc thang
Thất bát được mùa đời vẫn thế
Bình yên thanh tịnh chốn buôn làng!
------------
GÓT PHIÊU DU
Đứng giữa đồi cao ngắm thượng ngàn,
Làn da gió khẻ vuốt mơn man.
Chân trời khéo vẽ vầng mây tím.
Triền núi vụng tô đốm nắng vàng.
Bỗng thấy lòng ngây chùng lạc lõng,
Chợt mơ hồn lạc lối thênh thang.
Dừng chân phiêu lãng đôi lần nhớ,
Đứng ngẩn vời trông bóng xóm làng.
Làn da gió khẻ vuốt mơn man.
Chân trời khéo vẽ vầng mây tím.
Triền núi vụng tô đốm nắng vàng.
Bỗng thấy lòng ngây chùng lạc lõng,
Chợt mơ hồn lạc lối thênh thang.
Dừng chân phiêu lãng đôi lần nhớ,
Đứng ngẩn vời trông bóng xóm làng.
Nhatthuyh Hoành Trần
--------------
Chia sẻ cùng tác giả bài thơ quá hay một chút tâm trạng của người từng xa nhà. Xin phép được dùng lại một số từ của anh dù biết sai luật.
Chia sẻ cùng tác giả bài thơ quá hay một chút tâm trạng của người từng xa nhà. Xin phép được dùng lại một số từ của anh dù biết sai luật.
NHỚ QUÊ
Một thuở xa xưa sống giữa ngàn
Chiều về giăng mắc nhớ miên man
Thương trăng quê cũ già gầy cỗi
Chạnh nắng nơi đây héo úa vàng
Rừng thẳm bao la đi mỏi mệt
Thôn buồn quạnh quẽ bước lang thang
Xa quê mới hiểu chiều đông lạnh!
Khắc khoải thâu canh nhớ xóm làng…
Chiều về giăng mắc nhớ miên man
Thương trăng quê cũ già gầy cỗi
Chạnh nắng nơi đây héo úa vàng
Rừng thẳm bao la đi mỏi mệt
Thôn buồn quạnh quẽ bước lang thang
Xa quê mới hiểu chiều đông lạnh!
Khắc khoải thâu canh nhớ xóm làng…
QUÊN
Chênh chao đêm với ánh trăng ngàn
Heo hút đầu hè ngọn gió man
Lướt giữa màn sương tranh tối sáng
Trôi theo sóng nước bóng xanh vàng
Nhạt nhòa nhạc tấu rền cung điệu
Thấp thoáng mây vờn nỗi bậc thang
Mãi đắm chìm trong miền ảo ảnh
Mà quên hơi ấm luỹ tre làng !
Heo hút đầu hè ngọn gió man
Lướt giữa màn sương tranh tối sáng
Trôi theo sóng nước bóng xanh vàng
Nhạt nhòa nhạc tấu rền cung điệu
Thấp thoáng mây vờn nỗi bậc thang
Mãi đắm chìm trong miền ảo ảnh
Mà quên hơi ấm luỹ tre làng !
NHT
7/5/2015
-------------
7/5/2015
-------------
PHỐ BIỂN
Dừng chân trên phố ngắm mây ngàn
Gió lộng biển chiều thoảng mát man
Bóng ráng lụi tàn trời tối sẫm
Màn đêm lấp lánh ánh trăng vàng
Thuyền con quạnh quẽ trôi về bến
Lữ khách thẫn thờ bước xuống thang
Nghe sóng dạt dào tim nhói buốt
Tâm hồn phiêu bạt đến buôn làng
Gió lộng biển chiều thoảng mát man
Bóng ráng lụi tàn trời tối sẫm
Màn đêm lấp lánh ánh trăng vàng
Thuyền con quạnh quẽ trôi về bến
Lữ khách thẫn thờ bước xuống thang
Nghe sóng dạt dào tim nhói buốt
Tâm hồn phiêu bạt đến buôn làng
08/5/2015
Phương Nga Nga Phương Đỗ
Phương Nga Nga Phương Đỗ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét