Thứ Bảy, 30 tháng 5, 2015

HỌA THƠ (15)


KẾT NỐI VẦN THƠ
Thập thủ liên châu _ Họa bài " TÌNH QUÊ KIỂNG" của Thôn Nữ Tây Hồ.
-
I
Lững thững thuyền trăng nhẹ mé hồ
Dầm khua mặt nước dậy cung tơ
Mãi lo lá mỏng chưa rời cội
Lại sợ gió to dạt khỏi bờ
Người mượn vần thơ cài bến mộng
Tôi dìu ngọn bút dệt dòng thơ
Đôi lời ngỏ muộn e chưa tiện
Mai mốt trao nhau dẫu một tờ
-
II
Một tờ chuyển tải cả tình chung
Vững khúc “Tương Như” chớ để chùng
Háo hức năm chờ chưa kịp ngỏ
Nôn nao tháng đợi mấy lần rung
Sâm thương lách cửa bồn chồn dạ
Nhật nguyệt dòm song rạo rực lòng
Trót đã duyên thơ vầy phận bút
Tây Hồ thôn nữ hiểu dùm không?
-
III
Không tỏ thì sao biết nỗi này
Bài thơ tình mượt đọc càng say
Nhởn nhơ nét chữ trôi hồ nhớ
Lểnh khểnh dòng yêu lội biển đày
Muốn mượn diễn đàn trao ý mọn
Cầu mong thi hữu sửa lòng ngây
Tìm nhau hong ấm hồn thu trước
Nghĩa bạn còn đây nhớ mãi ngày
-
IV
Ngày lại chiều qua nắng trải vàng
Mây giăng thành nội cũng dần tan
Nam ai sớm hạ lay hồn khách
Quan họ chiều thu chạnh phiến đàn
Ai xẻ uẩn lòng cùng phận Điệp
Tôi chia oan khúc với tình Lan
Ngoài trời trái gió trời se lạnh
Gót liễu rồi sao giữa lúc hàn
-
V
Hàn gắn vết lòng có dễ đâu
Miễn đừng hờ hững lụy phiền nhau
Chỉ e phận cải duyên theo thắm
Đâu để duyên kim phận rửa màu
Dù phải trớ trêu người mỗi quận
Cũng gieo thấp thỏm khách năm châu
Những mong sớm gặp người thương cũ
Lận đận làm sao lại trễ tàu
-
VI
Trễ tàu quyết đợi chẳng lâu xa
Sợ lắm người xưa mắt lệ nhòa
Thơ có kiệm lời thơ vẫn gởi
Nhạc dù lạc phách nhạc còn ca
Cùng nhau đâu gợn màu chinh chiến
Cách mặt dường không chuyện bất hòa
Bởi lẽ chúng mình chung lối mộng
Nên tình ngan ngát dậy hương hoa
-
VII
Hoa mỡn vườn bên bướm quyện đầy
Nàng thơ thôn dã má hây hây
Trời nam én giục, quyện tình bạn
Bến bắc nhạn kêu, quốc chọn bầy
Xuôi ngược sông hồ in dấu khách
Mõi mòn “QUÊ KIỂNG” ngóng làn mây
Trao lời tự sự ai tâm đắc
Ký ức hiện về thuở bé ngây
-
VIII
Ngây ngất trời đông lóe ánh dương
Buông châu nhả ngọc ngát mùi hương
Giọng oanh thánh thót nghe thân mến
Nét bút thanh tao thấy dễ thương
Người chẳng ngập ngừng riêng một lối
Tôi đương đo đắn giữa ba đường
Phải chăng tiền kiếp hai ta đã …
Nên chẳng ngại ngùng chuyện tóc sương
-
IX
Sương trắng đong đưa nhuộm mái đầu
Mỗi người mỗi nẻo biết tìm đâu
Chiều qua nhận được phong thư khách
Mai đến gửi đi ảnh chẳng màu
Với khách tâm đồng, thơ nối nhịp
Cùng người hợp ý, bút xây cầu
Nhắm lời thi sĩ xa xôi đó
Viết lách năm canh chả nệ dầu
-
X
Dẫu bịn rịn nhau bước chẳng rời
Tình thương mến bạn khó lòng nguôi
Mai kia cách biệt buồn đôi nẻo
Mốt nọ tương giao đẹp nhất trời
Nếu phải trong mơ, mừng hớn hở
Còn như đối mặt, tỏ vui tươi
Nhịp dài thơ thẩn ta cùng bước
Tô điểm sân chơi thật rực ngời
Giang Đà _ Lương Bút
-
THI ĐÀN BẰNG HỮU ( Bài họa)
1/. Trăng rằm lấp ló ngó nghiêng hồ
Chở nặng tình trăng rắc khúc tơ
Nửa muốn gởi trao niềm uẩn khúc
Nửa lo gìn giữ cõi riêng bờ
Vần thơ bằng hữu lung linh sáng
Nét bút tài nhân sóng sánh thơ
Tình sử xưa nay đều thế cả
Tình thơ thi hữu viết ngàn tờ.
-
2/.Ngàn tờ ghi mỗi chữ tình chung
Ngâm khúc “ Bá Nha “ giữ chẳng chùng
Dốc hết tâm can vào phím nhạc
Gởi tròn tâm sự lúc đàn rung
“Cầu Hoàng “ khúc ấy ta trăn trở
Tư Mã giờ đây ai chạnh lòng?
Vẫn biết mơ hoa thì khổ bút
Sài thành quân tử biết cho không ?
-
3/.Cho không tình bạn nỗi lo này
Chỉ sợ hồn ta cứ tỉnh say
Lúng túng vần thơ chưa vẹn ý
Ngại ngùng con chữ khiến ai đày
Duyên thơ tình bạn luôn gìn giữ
Tri kỷ tâm giao mãi ngất ngây
Xin hãy tin nhau dù biển cạn
Non mòn ta vẫn nhớ ngày ngày!
-
4/.Ngày ngày nắng quái trải sân vàng
Xóm nhỏ chiều lên khói bếp tan
Hát xẩm xa đưa buồn lữ khách
Ca trù vọng lại nát cung đàn
Tình riêng chia sẻ cùng thi sĩ
Tâm sự cảm thông với má hồng
Quân tử đừng buồn khi trái gió
Thiền quyên gắng sức vượt đông hàn.
-
5/.Đông hàn lạnh lắm phải chơi đâu
Rất hiểu nên nào dám lụy nhau
Lá thắm chỉ se duyên trời định
Ông Tơ Bà Nguyệt ắt tô màu
Duyên phần đã định nên xa nẻo
Định mệnh an bày phải cách châu
Những muốn ai mau tròn ước nguyện
Tình duyên không vẹn trễ con tàu.
-
6/.Con tàu năm cũ đã đi xa
Nuối tiếc tình xưa lệ đổ nhòa
Dẫu biết người đi không ngoảnh lại
Sao còn riêng giữ khúc tình ca
Xa nhau đâu phải vì không hợp
Tương ngộ chắc chi đã lạc hòa
Người hỡi hãy ôm niềm khát vọng
Chắc rằng có lúc phải ra hoa.
-
7/. “ Hoa xoan thềm cũ “ vẫn chờ ai
Mỗi độ xuân về má đỏ hây
Đất khách quê người rong chọn bạn
Chôn nhau cắt rốn phải lìa bầy
Bên trời lãng tử nhìn sông nước
Cố quán hiền thê dõi bóng mây
Tâm sự riêng tây tình đã rõ
Khuyên ai bóng sắc nhớ đừng ngây
-
8/.Đừng ngây hoa lạ ngỡ vầng dương
Chưa hẳn hoa xinh đã ngát hương
Ngọc thốt hoa cười dầu hảo ý
Liễu gầy Mai mảnh chớ yêu thương
Ba đào dậy sóng chưa tường tận
Sấm chớp mưa sa khó rõ đường
Cẩn trọng mong ai luôn giữ lấy
Cho lòng thanh thản chốn phong sương.
-
9/.Phong sương vũ tuyết rớt ngang đầu
Ải nhạn mù xa biết lối đâu
Xin chớ gởi trao làn khói mỏng
Đừng nên đề tặng gió không màu
Tri âm đã quyết xin gìn giữ
Bằng hữu chọn rồi nối nhịp cầu
Cách trở núi sông nào sá kể
Đã vui ai há sợ tiêu dầu
-
10/.Dầu cho sông núi có chuyển rời
Ta quyết giữ gìn chẳng để nguôi
Số kiếp thế thôi buồn chốc lát
Nợ duyên đã vậy vui bên trời
Vần thơ trao đổi ta luôn nhộn
Bút tích mạn đàm bạn nhớ tươi
Tuổi xế cuộc đời còn mấy chốc
Trao nhau tình bạn đẹp ngời ngời.
ĐIỀU GIẢN DỊ
(17/5/2012)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét