Chủ Nhật, 11 tháng 5, 2014

NỖI NHỚ KHÔN CÙNG...




               Con nhớ Mẹ, tận cùng nỗi nhớ
               Lệ tràn mi, héo hắt con tim
               Buồn u uẩn, sắc trời  nhuộm tím
               Khóc nghẹn ngào, cảnh vật chơ vơ...

               Con đường cũ nhịp chân chùn, lỡ!
               Đã bao lần định bước lại thôi...
               Ôm nỗi nhớ, tần ngần bên lối...
               Ngọn cỏ ven đường thấu hiểu lòng nhau...

               Đêm buông tiếng thở dài, đau đáu
               Vỗ về nhau, chia sẻ buồn thương
               Trong tuyệt vọng, còn đâu phương hướng?
               Gục vào lòng đêm, gọi mãi Mẹ ơi!
                                             Ngày 10/05/2014
               

10 nhận xét:

  1. Đồng cảm và chia sẽ cùng chị .

    Trả lờiXóa
  2. Trả lời
    1. Em cảm ơn Thầy đã qua thăm và chia sẻ nỗi buồn với em. Thầy khỏe không ạ?

      Xóa
  3. "Gục vào lòng đêm, gọi mãi Mẹ ơi!".
    Lâu không qua thăm vì mỗi lần qua lòng mình lại quặn thắt ...liên tưởng .
    Mong Hiền Mai gắng giữ gìn sức khỏe kẻo ốm đấy nhé ! Thân

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh em mình từng rất thân thiết thì đương nhiên anh Tú sẽ cảm thấy chạnh lòng với nỗi đau của ĐGD rồi.

      Xóa
  4. HM ơi, hãy gắng bình tâm lại! Chị đã trải rồi nên rất hiểu. Mong em đừng gục ngã! Qua 100 ngày mẹ rồi em hãy đi đâu đó cho khuây khỏa chút. Chị lo em bệnh mất, HM à!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em cố gắng bình tâm mà sao khó quá chị ạ! Hình bóng Mẹ lúc nào cũng hiện rõ mồn một trong tâm trí em. Em không thể chấp nhận sự thật là Mẹ đã mất chị à! Em cảm ơn sự lo lắng ân cần chị dành cho em vào lúc này.

      Xóa