Thứ Ba, 24 tháng 9, 2013

RU MẸ ...





       Ngày xưa, Mẹ hát ru con,
       Lời ru mật ngọt, ngủ ngon con hời !
       Đưa nôi, Mẹ rót bao lời,
       Lời vàng,  ý ngọc trọn đời khắc ghi.
       Mẹ ơi, Mẹ hãy ngủ đi !
       Vỗ về giấc Mẹ, lắm khi thắt lòng...
       Ru Mẹ, con vẫn hằng mong
       Mẹ hiền an giấc, con trông mọi bề.
       Dù cho mưa nắng não nề.
       Trời giông bão táp, chẳng hề hãi run
       Chỉ mong có Mẹ _ con cùng
       Đường trần con _ Mẹ, lối chung đi về....
       Ạ...a...ời...ạ....à...ơi....
                                                 Ngày 24/09/2013



                                          

6 nhận xét:

  1. Chào em ngày mới chúc em vui khỏe,bài thơ rất hay thấm đậm tình người và tính nhân văn, lòng kính yêu mẹ cùa con đối với Mẹ

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em chào anh Hải Đăng. Em cảm ơn anh đã chia sẻ bài viết với em. Kính chúc anh và gia đình luôn vui khỏe.

      Xóa
  2. MẸ VUI NGHE TIẾNG RU HỜI
    TẤM LÒNG CON TRẺ NGỌT LỜI HIẾU ÂN...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chào chị NHAMY. Hiền Mai cảm động vì chị đã sang thăm và chia sẻ bài viết với em. Chúc chị luôn vui khỏe.

      Xóa
  3. Ru mẹ
    Lời ru tự thuở còn thơ
    Sáu mươi năm, đến bây giờ còn ngân
    Nắng trưa bóng mẹ tảo tần
    Đêm đông hơi mẹ ấm dần lời ru
    Con giờ tuổi đã chiều thu
    Vẫn nghe tiếng mẹ ngày xưa vọng về
    Mẹ nay chân chậm mắt mờ
    Lòng con thấp thỏm, biết giờ nào đây
    “Mẹ già như chuối chín cây”
    Một lần vấp ngã, gãy tay, xưng đầu
    Biết rằng mẹ ráng chịu đau
    Lòng con sót, dạ con sầu mẹ ơi
    Đêm nay, bên mẹ, con ngồi
    Bâng khuâng nhớ lại những lời mẹ xưa
    mẹ ơi, mẹ đã ngủ chưa?
    Thầm trong tim hát lời ru ạ ời
    Mẹ ru con thuở thiếu thời
    Con ru mẹ đoạn cuối đời hắt hiu.

    1-2005
    HM ơi, chị về rồi, sang em đọc bài ru mẹ của em, thương em, nhớ những ngày chị còn mẹ...gửi em bài ru mẹ của chị ngày xưa, 8 năm rồi. Cầu mong mẹ và em an lành.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị ơi! Em vừa qua thăm mới biết chị bệnh phải nhập viện. Em dạo sau này ít đi thăm bạn bè blog nên thiếu sót vì không biết chị bệnh để kịp thời hỏi thăm. Chị đừng buồn em nha!
      Bài thơ RU MẸ của chị rất hay, chỉ có ai từng trải qua mới cảm nhận được điều đó... Em thích nhất hai câu cuối. Nó hiện thực, chua xót, đau đớn và bất lực đến nghẹn ngào chị ạ!

      Xóa